watch sexy videos at nza-vids!
Tai phim sex hay, Phim sex 3gp, Tai video sex hay, Phim sex 3gp hay
truyen sex
Truyện SexGame HayClip Hot
- Hãy lưu lại trang wap này nhé, wap phim sex 3gp hay, tải phim sex 3gp, tải sex 3gp hay nhất, truyện sex full thể loại, truyện sex loạn luân, truyện sex theo nhóm, ảnh sex ola, ảnh sex Hàn Quốc, ảnh sex Nhật Bản, ảnh sex đẹp nhất, ảnh sex Đài Loan,...* Click Vào Đây xem cách phá trinh hiệu quả nhât!
Xem phim sex online là trang wap sex, tải phim sex 3gp,...
TOP UPDATE HOT NHẤT
Truyện Sex Hay
Nguồn : TruyensSex.Sextgem.Com
Trang 6 trong tổng số 10

 

o O o

Tuấn đứng ngoài cửa hộp đêm ‘Red Club', miệng phì phò điếu thuốc, hắn lim dim nghĩ những chuyện vu vơ để giết thời giờ. Trời đã về chiều, từng cặp trai gái đổ xô vào phòng nhảy, đắm mình trong những điệu nhạc điên cuồng. Họ cười nói, vui chơi hưởng thụ đời sống vật chất của thế giới tự do mang đến cho họ. Trách nhiệm của Tuấn là coi quản hộp đêm này, và bán những bao thuốc kích thích, xì ke cho đám trai gái này. Hắn biết, đám trai gái sẽ bị ghiền, đam mê và dễ mấy người cai được. Nhưng hắn không bận lòng, con đường này là do họ chọn lựa, không ai ép cả, và cũng như hắn, con đường phi pháp này là do hắn chọn, nên hắn không gì luyến tiếc. Đang nghĩ vu vơ, một bàn tay vỗ vai hắn, dòm lại thấy là Thắng, gã này lúc nào trên môi vẫn một nụ cười vui tươi. Thắng vừa cười vừa hỏi Tuấn:
- Mày làm gì mà đứng sững đó vậy?
- Buồn quá mày ơi, đéo có gái nào cho tao cua.
- Oâi chuyện gì, chứ chuyện này mày lo chi cho mệt. Lát nữa, tao với mày đi kiếm mấy con đĩ chơi cho vui, lo gì!
- Hừ, chơi đĩ riết tao phát ngán! Con nào con nấy, lồn banh tô hô, đút vô đéo sướng tí nào mà còn phải đeo bao vô nữa, chán thấy mẹ. Hơn nữa, con nào không già thì cũng xấu quắc, chơi tụi nó tao lợm thấy mẹ.
- Hêhêhê, mày tưởng mày là ai, đụ mẹ, cũng là thằng côn đồ thôi. Mà thôi, khoan lo chơi, mày thấy anh Hùng đâu không?
Tuấn lắc đầu:
- Tao đéo biết, dạo này đại ca như mất khói. Hôm rồi, anh có gọi cho tao, kêu ta coi chừng hộp đêm với lại chăm sóc bọn đàn em cho tốt, vậy thôi!
Thắng chép miệng, gật đầu:
- Cũng đúng thôi, thời này thiên hạ thái bình, chẳng có chuyện gì lớn cả, anh ấy nghỉ một lúc cũng tốt. Kỳ trước, tẩy dẹp bọn ‘CK', đại ca cũng bị thương nặng, để cho ảnh dưỡng bệnh vài ngày. Chỗ này, tao với mày lo được mà.
- Ừ, à mà mày cũng bị chém vài nhát, có sao không mày?
- Chuyện nhỏ, vết thương leo teo này thấm gì. Mày đưa tao ‘hàng' đi, khách vào khá đông rồi. Hôm nay tao nghĩ làm ăn chắc phát đạt lắm.
Tuấn đưa Thắng bịch thuốc viên, lẩm nhẩm tính toán:
- Kỳ này tăng giá đi, $50 năm viên. Hàng Mỹ đó mày. Đầu Rồng giành giật lắm mới mồi lái được mớ hàng này. Mày chừa lại vài viên, tối, tao với mày hưởng thụ nữa chứ.
Thắng lấy một viên uống thử, một lát, hắn lên cơn, cái đầu lúc lắc như chong chóng, miệng chắt lưỡi:
- Chà, thuốc này đã quá, làm cách nào nhập vô đây vậy mày.
- Ờ thì tao nghe anh Hùng nói, hàng này sản xuất bên Mỹ, rồi gửi qua Bắc Hàn, bên đó, tụi nó bắt đầu mồi lái, phân phát khắp nơi. Kỳ trước, cái vụ thanh toán bọn 5T cũng một phần vì mớ hàng này đó. Cẩn thận nhe Thắng, dạo này ‘chó săn' theo dõi dữ lắm đó.
- Ờ, tao biết rồi.

Đêm đó, bịch thuốc đựng gần mấy trăm viên ‘thuốc lắc' đều bán sạch. Đám trai gái choi choi điên cuồng với tính thuốc, múa nhảy điên cuồng. Nhục dục của phái nam và nữ, tiếng nhạc giật giật đập vào tai, cộng thêm kích thích của thuốc lắc, đám trai gái không còn lịch sự như lúc mới vào cửa nữa. Họ chìm đắm trong hoang lạc. Trên các bàn, đã có nhiều cặp địt đụ thoải mái, thậm chí có nơi còn chơi tập thể nữa. Tuấn và Thắng cười đắc chí vì thành quả của họ. Chuyện này xảy ra như cơm bữa ở sàn nhảy nên họ không lạ gì. Bỗng, ở một góc bàn, xảy ra một cuộc ẩu đả. Một đám ma cô đang trêu gẹo một đám thiếu nữ. Đám ma cô có lẻ bị xỉn nên hung hăng nắm tay kéo chân đám con gái. Đám con gái, người đỏ mặt, kẻ chửi tục, cố xô đẩy, dằng ra khỏi đám chó đẻ này. Rồi, một cô gái tức giận, cầm lấy chai bia đập vào đầu một tên đang sờ mó lấy cô ta. Tên này lạng quạng ngã về sau, máu chảy ròng ròng ở trên trán. Hắn tức rống lên, với lấy một chai bia gần đó đập xuống bàn. ‘Choảng', chai bia chỉ còn phân nửa, lủa tủa những mũi nhọn chỉa ra. Hắn choàng tới tính cứa nát mặt cô gái đó, nhưng, Tuấn đã kịp phóng tới, kiềm lấy hắn, đè hắn xuống đất. Thắng huýt sáo một tiếng, chốc lát, có hơn hai chục thằng chạy đến. Bọn này xoay quanh hai đám người ẩu đả, trong tay là những con dao ngắn, sắc bén lăm lăm hướng vào đám trai gái. Thắng bước đến chỗ Tuấn đè gã ma cô đó xuống, chân đạp lên mặt tên ấy, nói:
- Mày chán sống mới dám đến địa bàn tao gây rối. Chưa biết quan tài chưa đổ lệ hả mày?
Thắng đạp mạnh bàn chân xuống mặt thằng đó. ‘Rặc', quai hàm thằng đó đã bị trật. Nó nhăn nhó mặt mày, miệng muốn la lên nhưng không la được. Tuấn gần đó ra lệnh cho đàn em:
- Giải tụi nó ra ngoài, đập nó một trận, lấy hết tiền bạc nó, anh em tiêu xài.
Xong, Tuấn quay lại nói với bọn ma cô:
- Tao mà còn thấy bọn bây ở phòng nhảy này, thì bây sẽ không còn mạng ra khỏi cửa nửa, nghe chưa?
Đám ấy lun run lầm cập vâng dạ tới tấp. Cuộc ẩu đả kết thúc nhanh chóng. Đợi bọn đàn em ra ngoài thanh toán đám phá rối xong, Tuấn quay sang nói với đám gái:
- Xin lỗi làm mấy cô sợ, để bữa này tôi mời hai cô. Các cô tự nhiên nhé!
Các cô gái vâng dạ lí nhí, chỉ có cô gái hồi nãy đập bể đầu thằng ma cô, mạnh dạng làm quen với Tuấn:
- Cảm ơn anh nhiều lắm, hay là hai anh vui chơi với bọn em nhé, bọn này buồn quá!
Tuấn dòm Thắng, thấy hắn cũng gật đầu, Tuấn cười vui:
- Ok, cô em chịu chơi vậy, thì bọn này còn ngại gì. Anh là Tuấn, thằng này là Thắng, còn mấy em tên gì?
- Em là Hồng, còn đây là Loan, Tâm, Thủy.
Cô gái ấy vừa đáp vừa kéo Tuấn ra sàn nhảy:
- Bọn em ngồi chán rồi, chúng ta ra nhảy đi!
Thế là cả đám ra sàn nhảy, quay cuồng trong điệu nhạc. Trong đám con gái, Hồng là đứa mặn mà nhất. Nàng ta nói chuyện thật có duyên, lại chịu chơi. Tuấn kết Hồng lắm. Mà Hồng như cũng có cảm tình với anh chàng bảnh trai này. Nhảy một lúc, Tuấn bạo dạn hôn lên môi Hồng. Hồng chẳng những không xô đẩy Tuấn, nàng còn quàng qua cổ Tuấn, khít chặc lấy cơ thể vào người hắn. Phần hạ bộ đụng chạm với ‘em bé' của Tuấn làm cu cậu đang ngủ yên chợt nhổng đầu dậy. Vị thơm ngọt từ son môi quyện lẫn với nước miếng trào sang miệng lưỡi Tuấn làm hắn đê mê. Buông Hồng ra, hắn dắt nàng vô phòng coi quản.
Căn phòng trang trí thật đơn giản, chỉ có một chiếc salông, một cái tủ lạnh và cái bàn đi-văng. Hắn khóa chặt cửa, kéo màn lại. Cười giỡn nói với Hồng:
- Em đẹp quá, ai nhìn thấy cũng mê!
Hồng bật cười to:
- Xạo quá cha nội ơi, muốn chơi nhỏ này thì nói đại đi, vòng vo tam quốc chi nữa!
- Hêhêhê, vậy Hồng cho anh chơi không?
Hồng cởi chiếc áo thun hồng nhạt ra, để lộ một bộ ngực nõn nà trắng nuột, nheo mắt hỏi lại Tuấn:
- Chơi gì, chơi quảnh tù tì hả?
- Ừ chơi thì chơi, nhưng thua phải cởi quần áo ra à nhe!
Tuấn chồm tới hôn hun hít lấy Hồng. Bờ môi ngọt lợ, thơm ngon như một bể dâu thâu hút cả tâm hồn Tuấn vào đó. Hồng xô Tuấn ra, cười tinh ranh nói:
- Chơi thắng em mới cho thằng nhỏ vào. Còn không là miễn bàn đó.
Tuấn giả bộ gãi đầu, nhăn nhó mặt mày. Lòng tự nghĩ, ‘con mẹ này õng ẻo quá, ả nứng lồn rồi, mà còn giả vờ mặt bên ngoài. Ừ, thì mình chơi thử với ả coi'.
- Ok vậy chơi đi, giao trước là không nuốt lời à!
Hôm nay không biết chuyện gì mà số đỏ liên tục tới với Tuấn. Hắn chơi kéo thì con nhỏ ra bao. Hắn ra búa thì Hồng ra kéo. Chơi tới nỗi con nhỏ không còn mảnh vải trên người. Quần áo, xu nịt rơi vãi trên đất bầy hầy. Tuấn ôm Hồng vào lòng, cười nói:
- Em thua rồi, hôm nay em thuộc về anh đó.
Hồng dụi đầu vào ngực Tuấn nói:
- Chúng mình vốn thuộc về nhau mà!
Tuấn cúi xuống hôn đắm đuối lấy Hồng. Ngón tay bỏ ngang bên lồn Hồng và vuốt nhẹ cái mồng đốc tí hon ấy. Lồn Hồng co giật, nước dâm rỉ ra hai bờ háng. Tuấn cúi xuống liếm hết. Vị nước ngọt và trong suốt làm Tuấn hứng tình. Hắn ngoạm lấy mu lồn Hồng, chiếc lưỡi liến loắt, lách cách hai bên mang thịt mà liếm hoài. Con Hồng mặt mày lim dim, cổ họng u ơ nhưng âm thanh khoái cảm. Mông đùi nàng rung rung, và nước dâm cứ ỉ ố tuôn trào. Tuấn vùng dậy, một tay nâng hai chân Hồng lên, tay kia thọc vào cửa lồn đang chỉa thẳng lên trên, sục thật nhanh trong lồn nàng.
- Á ơ a a chết em, anh...ưư
Hồng rung động mạnh phần eo bụng, mông đít dẫy mạnh và bắn ra một bãi nước ố hoen. Người đàn bà khi hứng tình, thông thường chỉ lâm râm nước tình. Nhưng cũng có nhiều phụ nữ, dễ khoái cảm, và âm khí mạnh nên mỗi lần được vuốt ve thoã mãn âm hộ sẽ ra nước thật nhiều. Tuấn đoán nhỏ Hồng là loại đàn bà mẫn cảm kể trên. Cầm lấy bụm nươc ấy, hắn uống hết rồi cười tươi hỏi Hồng"
- Khà, ngon quá. Hồng sướng không em?

Hồng không trả lời, má nàng ửng hồng. Ngó nhìn yêu thương lấy Tuấn, mỉm cười, khẽ gật đầu. Tuấn chỉa cặc hắn vào trong lồn Hồng mà đụ mạnh bạo. Hắn vịnh lấy hai mông Hồng, kéo mông nàng về phía hắn, còn cặc hắn thì nằm trong bao thịt nước của Hồng mà vùng vẫy tiến đến. Hồng thì hai tay chống xuống ghế xa lông, ưỡng người dậy 45 độ, mắt nàng trợn tròng, miệng thở hồng hộc, núm vú teo lại theo sự sướng khoái. Hồng khép chặt hai bắp đùi nàng với Tuấn và nhúch nhích theo nhịp đẩy của Tuấn. Hồng ép hai mang thịt lồn siết chặt lấy con cặc Tuấn, lắc lư phần eo bụng vòng tròn kim đồng hồ làm con cặc xoáy chặc lại rồi nàng vòng ngược chiều kim đồng hồ làm con cặc được giãn lại. Tuấn cũng không vừa gì, lúc cu bị xoắn thì hắn rút nhẹ ra nửa chừng, và lúc Hồng giãn lõng ra thì hắn đập thật mạnh vào, đồng thời, tay nâng tóc Hồng lên và thấy được cần cổ trắng ngần của nàng, Tuấn hôn mê mẩn vào cần cổ ấy, xuống tới nách và liếm dịu dàng lên tấm lưng ong mềm mai như tấm lụa đào. Sự cọ sát của da thịt, hơi thơm dìu dịu của hai bên quyện sắn vào nhau làm cặp nam nữ đam mê trong đắm chìm của dục vòng. Quằn quại như vậy chừng năm phút, Hồng gục ngã xuống, nàng rên to:
- Anh ra chưa, anh, em...emm... ra rồi nè... ra né...ưưư!
Hồng nhúc nhích mạnh phần eo bụng, cửa lồn nàng khép thật chặc lấy con cặc rồi giãn ra, cứ vậy đàn hồi liên tục.Hai tay bấm chặt vào ghế xa lông, miệng nghiến chặc lại, nhưng rồi không giữ được lâu, nàng thở hắt ra rên lên những tiếng khoái lạc:
- Oái ối ối,á á á.
Đôi bàn tay xinh xinh thả lõng ra. Hồng vùng vẫy mạnh phần mông đít và nàng bắn ra loạt nước dâm ố. Bị dồn ép mạnh, cặc Tuấn kích thích tột cùng, hắn cũng hét to:
- Anh ra rồi, ra rồi nè!!
Cặc hắn vùng vẫy những cái nắc sau chót và khạc ra tia sữa nóng hổi vào sâu trong lồn Hồng. Cửa lồn Hồng liên tục trào ra chất nước vừa ngầu ngầu vừa trắng đục. Tuấn ngã xập lên lưng Hồng, thở hồng hộc nói với giọng đầy mệt nhọc:
- Sướng quá hả cưng!
- Ừ, em sướng lắm.
Rồi cả hai đắm chìm trong giấc ngủ. Ngoài căn phòng, đó đây vang lên những tiếng rú trong sướng khoái của các nam nữ khác còn chìm trong ái ân....

o O o

Trong màn đêm dày đặc, tôi ngồi đó rung đùi, ngó nhìn thằng ăn trôm đồ Thục Hiền vài bữa trước bị tra tấn dưới đàn em của tôi. Trong vùng này, từ du côn, ma cô, thằng ăn trộm nào tôi cũng biết mặc hoặc nghe qua tên. Mò ra cái ổ của thằng đó không phải là chuyện khó gì. Trong tay tôi là hộp âm nhạc mà thằng ăn trộm cướp đi. Tôi mở ra coi thì tiếng phát lên một bản nhạc nhi đồng, nghe rất vui tai. Còn đang liêm điêm thì Thắng vỗ bên tai tôi:
- Anh hai, thằng đó ngất xỉu rồi!
Tôi dòm lấy thằng ăn trộm đang nằm bất tỉnh trước đống máu vung vãi trên sàn, bỉu môi khinh bỉ rồi nói với Thắng:
- Giục nó ra ngoài, căn dặn nó là từ rày về sau đừng làm ăn trong khu vực của tao nữa, rõ chưa!
- Ok, chuyện nhỏ, em nghĩ vậy là dễ dãi cho nó lắm. Có cần chặt tay nó cảnh cáo không?
Tôi lắc đầu:
- Không cần thiết, tao không muốn dồn người vào đường cùng. Cho nó con đường để làm ăn sau này nữa
chứ.
- Vâng!
Thắng sai đàn em tống cổ thằng ăn trộm ra ngoài xong rồi, tôi hỏi hắn;
- Uûa, sao có mày không vậy, thằng Tuấn nó chết xó nào rồi!
Thắng cười ha hả rồi nói:
- Thằng đó mới cua được một em, nó mê tít quên đường về rồi đại ca ơi. Em này bắt hắn chở đi shopping là nó cuốn đít đi liền. Đúng là thằng ‘có bồ bỏ bạn' mà.
Tôi cũng cười vui:
- Ừ, thì cho nó giải trí cũng tốt thôi. Còn mày, con bồ mày đâu?
- Em đá đít nó lâu rồi. Lồn nó thúi quá, em hửi không nổi nên de rùi!!
Tôi cười lắc đầu. Thằng này thiệt tình, lồn thúi thì sức dầu thơm lên là được rùi. Làm nghề này, thằng nào thằng nấy cũng đéo có ‘sạch sẽ' gì mà còn đòi hỏi này đòi hỏi nọ. Dòm đồng hồ, thấy đã 1 giờ sáng rồi. Tôi nói với Thắng:
- Ừ, thì mai mốt kiếm con khác thôi lo gì. Thôi mày về ngủ đi, sáng mai 8 giờ, theo tao gặp Đầu Rồng báo cáo sổ sách nữa.
- Ok, thôi gặp đại ca sau!!

7 giờ rưỡi hôm sau, Thắng và tôi đã đến vila của Đầu Rồng. Chờ gần nửa tiếng, người hầu mời chúng tôi lên bang công của biệt thự gặp Đầu Rồng. Đến nơi, thấy Đầu Rồng đang đánh bao cát. Cú đấm nào của hắn như búa tạ đấm vào bao cát. Bàn tay hắn cuồng cuộn bắp thịt, to lớn không thua những tay boxing quốc tế. Tập dợt độ chừng nửa tiếng, Đầu Rồng ngừng đánh, lấy chiếc ăn để trên đi văng gần đó rồi vẫy tay kêu chúng tôi lại gần. Hắn cười thân mật:
- Bọn bây đợi tao lâu rồi hả!
Thắng vội đáp thay lời tôi:
- Dạ không, bọn em cũng vừa mới đến!
Đầu Rồng gật gù ngồi xuống chiếc ghế gần đó, và kêu bọn tôi ngồi xuống. Người hầu lúc đó đã bưng lên ba ly cà phê nóng thơm phức. Đầu Rồng vừa nhâm nhi ly cà phê vừa ngó ra khu vườn. Khu vườn được trồng rất nhiều bông hoa đẹp và được cắt tỉa tốt nên cảnh vật nhìn rất thơ mộng. Đầu Rồng chép miệng hỏi:
- Mấy cái hộp nhảy dạo này ra sao rồi Hùng?
Tôi vừa nhâm nhi ly cà phê, và trả lời:
- Khá hơn tháng trước. Thâu nhập hơn 20 phần trăm tháng vừa rồi. Sổ sách đây, đại ca coi lại.
Thắng trình lên cuốn sổ thu nhập chi tiêu cho Đầu Rồng coi. Đầu Rồng cầm lấy cuốn sổ coi sơ qua, rồi để xuống.
- Có mày coi chừng dùm tao cũng yên tâm. Thắng mày về trước đi, còn Hùng mày ở lại với tao một lát.
Thắng vâng dạ rồi biến ngay. Gã này tuy không sợ trời, không sợ đất, nhưng đứng trước mặt Đầu Rồng, hắn như một con chuột trước con mèo, sợ sệt, cẩn thận từng lời nói, hành động làm tôi buồn cười thầm. Đầu Rồng đứng dựa vào ban công ngó nhìn về ánh bình minh, trầm ngâm nói với tôi:
- Mày có biết tại sao thế giới này luôn có hai mặt trắng đen không?
Tôi lắc đầu.
Đầu Rồng rút trong túi ra điếu xì gà bỏ trên môi, châm lửa hít hà vài hơi rồi nói:
- Cũng như điếu xì gà này. Dù biết rằng nó có nguy cơ tới tánh mạng, nhưng vẫn có người hút. Có người bắt chước người ta tập hút, có người tự hút lấy để tìm giây phút thoải mái. Hoặc có kẻ vì để giao thiệp với người hút thuốc nên phải hút. Vậy mày là loại người nào?
- Em thuộc loại người tìm thuốc để cho được thanh thản, bình tĩnh lại.
- Còn tao thì thuộc về loại người vì hoàn cảnh mà phải hút thuốc. Xã hội này cũng tương tự như vậy thôi, kẻ giỏi thì làm luật sư, bác sĩ, hoặc kỹ sư và có danh vọng, địa vị, tiền bạc trong xã hội. Còn những kẻ hèn kém, không đủ sức nuôi sống bản thân nên theo con đường phi pháp để kiếm sống. Đám người này đem mạng họ ra liều, vì đó là cái duy nhất mà họ có. Cũng có người mê tưởng những câu chuyện huyền thoại, đâu là gia nhập xã hội đen, đánh đâu thắng đó, oai phong anh hùng lắm, và thế là họ lao mình vào cái giấc mơ điên cuồng ấy. Cũng có loại người, bất cần đời, tẻ nhạt với cuộc sống chán chường, gò bó ấy và lao mình sống cuộc sống phiêu bạc, nay sống mai chết đó.
Rít lấy hơi thuốc nữa, Đầu Rồng thở dài:
- Lúc còn nhỏ, nhà tao nghèo lắm. Nghèo đến nỗi, cả gia đình, bố mẹ, và 3 thằng em trai tao phải sống trong túp lều nhỏ rách rưới trong xóm lao động. Tao hằng ngày phải đi lượm rác rưới, bán ve chai hoặc đi ăn xin để kiếm thêm tiền nuôi gia đình. Oâng già tao thì bệnh liệt giường, còn mẹ tao thì chịu không nỗi cảnh nghèo nàn ấy và bả bỏ đi theo trai. Tao là thằng lớn nhất trong nhà, nên phải lìu mình ra ngoài kiếm ăn. Hằng ngày, tao chịu biết bao lời sỉ vả, khinh khi, căm ghét hoặc thuơng hại để đổi được mấy đồng bạc lẻ tẻ, chỉ đủ mua hai ổ bánh mì hoặc gói mì gói tôm cua cho bốn cái miệng ăn. Những ngày đó, là chuỗi ngày không thấy tương lai, bữa no bữa đói, cố gắn sống cho qua ngày vậy thôi. Oâng già tao sau nửa năm bệnh hoạn đã chết đi. Tao dẫn dắt hai thằng em đi cướp một chiếc xuồng máy nhỏ và vượt biên qua đây. Đi hơn hai ngày thì xuồng hết xăng, lương thực cũng hết, bọn tao phải chịu đói rét hơn 3 ngày trời. Thằng út chịu không nổi.... Và... nó... đã chết đi. Để duy trì sự sống còn, tao đã phải.... phải ăn thịt đứa em ruột ấy để cầm cự hơi thở. Tao.. tao nhớ rõ cái miếng cắn đầu tiên vào xác thịt thằng em tao, ngoạm lấy miếng thịt lẫn máu tươi trên cái thân thể khô khốc của nó.....
Mắt Đầu Rồng đỏ hoen, sòng sọc đầy căm phẫn. Tay hắn nắm chặc lại nghiền nát điếu xì gà còn đỏ lửa tựa như không còn biết đến sức nóng của nó. Rồi, Đầu Rồng tiếp:
- Cuối cùng tao và thằng em còn lại cũng đến được bờ rồi đi tị nạn qua đây. Thằng em tao bị đả kích quá mạnh nên nó buông xuôi mọi chuyện. Nó tập hút xì ke, ma tuý để quên đi quá khứ và hiện tại. Rồi, một ngày, nó quá liều thuốc chích nên sùi bọt mép gần chết, may là đưa nó vô bệnh viện kịp lúc, nên qua khỏi thời kỳ nguy hiểm nhưng bị bất tỉnh. Bác sĩ đề nghị với tao, vì bộ não của nó dần dần bị hủy hoại và khả năng sống của nó như là một người cây, và hoặc tắt đi máy trợ dưỡng hay phải trả chi phí cho bệnh viện. Tao... thằng anh đã ăn thịt đứa em ruột, và gián tiếp tổn thương tới đứa còn lại, nên khiến nó tới nông nỗi này, làm sao đành lòng để nó chết, nhưng tao không có tiền.... Mày hiểu không, tao không có tiền!!!
Đầu Rồng hét to lên. Mắt hắn hoen lệ, đây là lần đầu tiên tôi thấy hắn khóc. Đầu Rồng lấy hơi hít mạnh bình tĩnh ngồi xuống, kể tiếp:
- Tới nước đó, tao chỉ còn một cách là đi buôn xì ke. Tao phải kiếm nhiều tiền trong thời gian ngắn nhất. Tao lao vào xã hội đen, làm đủ mọi chuyện từ đâm chém, giết mướn tới bán xì ke, hy vọng hoặc có đủ tiền cầm hơi đứa em ngày nào hay ngày đó, hoặc là tao chết trước nó để khỏi lòng nhìn đứa em này chết. Mày tưởng tao anh hùng lắm hả, không đâu mày ạ, để được như ngày nay, tao đã không chừa thủ đoạn nào cả, từ o bế các đại ca, tới dèm pha tình cảm của các bang hội, rồi bán đứng người đại ca của tao, người đã từng đỡ cho tao phát đạn sinh tử. Tất cả cũng chỉ vì tiền, vì tiền thôi mày hiểu không? Nhưng, nhưng... đúng là quả báo, thằng em tao bị trở cơn đau tim tối hôm qua và.... qua đời rồi.
Đầu Rồng gục xuống bàn khóc mãi. Tôi không thể ngờ một kẻ đại ca sắt máu, giết người chớp nhoán, với thủ đoạn dã man với kẻ địch lại là một kẻ tình thâm như vậy.
- Tại sao? Tại sao vậy!, Đầu Rồng rống to, Tại sao kẻ chết không phải là tao, là kẻ đã làm bao chuyện thương thiên hại lý, tại sao?
Một lát sau, khi đã trở lại bình tĩnh, Đầu Rồng dòm lấy tôi rồi nói:
- Mày có biết tại sao tao kể mày nghe chuyện đời của tao không?
Tôi lại lắc đầu.
- Làm đại ca trong xã hội đen không phải là dễ, mà cầm đầu một xã đoàn chuyên giết người, bán xì ke bạch phiến lại còn khó gấp ngàn lần. Tranh đấu, chiếm đoạt ngôi vị là chuyện đương nhiên. Tao đã già rồi nên sớm muộn cũng có người khác lên thôi. Nhưng tao không muốn người đó là mày hiểu không Hùng? Cuộc đời tao là thí dụ cho mày thấy rồi. Tuy mày không có hoàn cảnh như tao, nhưng những thủ đoạn dơ dáy, bẩn thỉu, tương tự như tao đã từng làm, và dù lòng không muốn làm nhưng rồi cuối cùng mày cũng bị ép mà làm. Luật trò chơi vốn đã là như vậy rồi. Ngay từ lúc tao gặp mày, tao biết mày là loại người hút thuốc chỉ để cho thoải mái thôi. Mày vốn không nên gia nhập nghề này.
Đầu Rồng rút trong túi ra một tấm chi phiếu $500 ngàn đồng, rồi nói:
- Coi như tao nghĩ tốt cho mày, hoặc là vì tao lo xa sợ mày giật chỗ ngồi của tao, số tiền này mày cầm lấy, kiếm một cơ sở nào làm ăn chân chính đi. Tao có thể bảo đảm với mày, ngày nào tao còn ngồi chỗ Đầu Rồng, quyết không thằng nào động đến mày. Mày tự suy nghĩ đi nhé Hùng!
Đầu Rồng vỗ vai tôi rồi đi khỏi. Chung quy, từ sáng tới giờ, chỉ có Đầu Rồng nói và tôi lắng nghe nhiều hơn là đáp lại. Rút điếu thuốc bỏ trên bờ môi, tôi bật lửa rít và hơi, tôi hút để thả lỏng cơ thể. Bên tai tôi còn văng vẳng hai câu của Đầu Rồng
‘Tuy mày không có hoàn cảnh như tao, nhưng những thủ đoạn dơ dáy, bẩn thỉu, dù lòng không muốn làm nhưng rồi cuối cùng mày cũng bị ép mà làm. Luật trò chơi vốn đã là như vậy rồi.'
Tôi gật gù dập tắt điếu thuốc ra về. Tôi chỉ là người hút thuốc để thoải mái thôi, nay khi đã hút rồi, con người vốn trở lại bình thường, tôi không cần nó nữa. Và tôi từ giã xã hội đen......

Ngày 15/09/03,
Trang thứ tư của bạn trai,
Con gái thật là nhõng nhẽo, nhật ký ạ. Cô bạn gái tôi thật lắm trò nhiều chuyện. Hôm nay, tôi đến đón cô ta tan sở, rủi đường kẹt xe, nên tôi đến trễ 10 phút. Aáy là cô ta giận tôi nguyên cả buổi. Mặc tôi xin lỗi mãi, cô ta vẫn giận tôi, đổ cho tôi là có người con gái khác ở ngoài nên bỏ quên cô ta. Nhưng nhật ký ơi, tôi nào có dám chơi trò bắt cá hai tay. Một em tôi còn lo không nổi nói chi là hai cô? Tôi cười, và lặng thinh thì em ấy lại khóc, nói là tôi không còn lo cho cô ta nữa, ỉ ôi sướt mướt, làm tôi mủi lòng. Thề thốt ngàn vạn lời, và lấy bọc bông hồng 99 nụ đằng sau lưng xe ra tặng cô gái ấy, và dỗ dành mãi cô mới tươi cười trở lại. Phiền phức quá!

Ôi, tôi như một con thiêu thân lao mình vào đống lửa. Dù biết mình là con ruồi muỗi trong mạng lưới nhện, đợi chờ con nhện cái đến nuốt tôi vào bụng nhưng tôi vẫn hãnh diện để làm con mồi ấy. Túi tiền mới lãnh lương cuối tháng nay xẹp hơn phân nữa, vì phải lo mua cho em quần áo, chưng diện phấn son, nước hoa đắt tiền. Oâi, tình yêu là thế đấy nhật ký ạ, có lúc ngọt ngào tựa biển dâu, lúc cay đắng như trái mướp, lúc méo xẹo vì trả bill thẻ tín dụng. Tình yêu và cuộc sống của người thời nay là như vậy đó!

o O o

Trên một bãi đồng cỏ xanh mượt, một cặp trai gái ngồi dựa vào nhau, ngắm nhìn vẻ đẹp thơ mộng của tạo hóa. Xa xa, dưới bãi đồng cỏ ấy là một biển cả mênh mông. Gió biển thổi vào người con gái làm nàng ta run rẩy vì lạnh. Tôi, người con trai ấy, ôm cô gái ấy vào lòng dịu dàng hỏi:
- Thục Hiền, em lạnh hả? Chúng mình ra xe đi.
Thục Hiền lắc đầu:
- Không sao đâu anh, em muốn ở lại đây thêm một chút nữa. Được không anh?
Tôi gật đầu, ừ một tiếng rồi lãng sang chuyện khác:
- Ba mẹ em lúc còn nhỏ chắc thương em lắm hở Hiền?
Thục Hiền dạ, thân thể áp rút hơn vào lòng tôi kể lể:
- Hồi em con nhỏ, nhà lúc đó tuy không dư giả gì, nhưng chúng em thật hạnh phúc. Mẹ thì một mặt ở nhà chăm nom em, mặt khác may quần áo kiếm tiền thêm cho gia đình. Cha em thì đi suốt cả ngày, ít có mặt ở nhà. Nhưng mà, mỗi lần cha về đều cho em bánh kẹo, đồ chơi. Oâng dỗ dành em, hỏi em ở nhà có ngoan không, rồi nào là có thích đồ chơi nào không, kỳ sau ba sẽ mua về. Tới mỗi ngày lễ, cha đều dẫn gia đình ra công viên, rạp hát, chơi đùa thật vui vẻ. Em....lúc ấy thật hạnh phúc anh ạ.

Ngừng một lát, Hiền kể tiếp:
- Em còn nhớ rõ, năm em chín tuổi, có một ngày, ba trở về với nét mặt âu sầu, phiền muộn. Em hỏi ba có chuyện gì mà ba không vui, cha lắc đầu dỗ dành em:
- Con ngoan, từ rày về sau, con hãy luôn ngoan và hiếu thảo với mẹ con nhé!
Rồi cha em ôm em vào lòng thật lâu, không nói gì nữa. Một lát, cha kéo mẹ vào phòng. Nói chuyện một hồi, cha em thu dọn quần áo ra đi. Mẹ em khóc mãi, cố níu kéo cha em lại nhưng ông cương quyết bước ra khỏi nhà. Mắt ông ấy cũng hoen lệ, đỏ rưng dòm lấy em và mẹ rồi ra đi. Aáy là lần cuối cùng em gặp mặt cha....
- Vậy lúc ấy em có biết chuyện gì đã khiến cha em rời bỏ gia đình không?
- Lúc ấy em có hỏi mẹ, nhưng mẹ khóc mãi. Mẹ không oán trách, hờn giận cha, nhưng mẹ buồn lắm. Mẹ chỉ nói với em là ba phải đi làm ăn rất là xa, và ông sẽ trở về nay mai ấy thôi. Thắm thoát đã 8 năm rồi, mẹ em luôn buồn phiền, mong đợi cha trở về. Em còn cách nào hơn, chỉ đành phụ mẹ lo mọi chuyện trong nhà, dỗ dành mẹ để mẹ được vui hơn. Mẹ con em sống đùm bọc bên nhau và vẫn luôn có ngày cha sẽ về. Nhưng... đã không được nữa rồi.

Thục Hiền gục đầu vào lòng tôi, nói trong nức nở:
- Em thương anh lắm Hùng ạ, đừng rời xa em nhe anh. Trên đời này chỉ có anh là nơi tựa cuối cùng thôi.
Tôi ôm ghì chặc lấy Hiền:
- Anh sẽ không xa bé Hiền nữa đâu, bé ạ!


<< Lùi - Tiếp theo >>
truyện sex
BackLink :
1 |2 |3 |4 |5 |6 |7